Chương 1540: Tâm lý dân cờ bạc không chấp nhận thua
Shared by: banlong.us
=== oOo ===
Chương 1540: Tâm lý dân cờ bạc không chấp nhận thua Mười triệu thua sạch trong vòng chưa đầy hai tiếng. Rick đen mặt, đứng lên: - Tần tiên sinh ... - Đợi đã! Mark xanh mặt ngắt lời Rick: - Rick, không lẽ anh định nhận thua? Vẻ mặt Rick bất đắc dĩ nói: - Đã thua hết tiền cược mười tiêu, thua trắng. Anh yên tâm, tôi sẽ thực hiện ước hẹn ban đầu của chúng ta. Rick đang nói ước hẹn bồi thường Mark 20% nếu thua tiền đặt cược, tính luôn ván đầu tiên thắng nhỏ thì gần hai triệu. Trong mắt Mark lộ rõ không cam lòng, lại gần cái bàn trước mặt, ngồi xuống ghế của Rick: - Tôi lại cược một ván với câu, dám đánh không? Tần Dương buồn cười nói: - Mark tiên sinh, nếu ông có tự tin thắng tôi thì hôm nay cần gì mời Rick tiên sinh ra tay đánh với tôi? Bây giờ ông vào bàn đánh bạc chẳng lẽ không sợ thua? Mười tiêu dollar tuy không nhiều nhưng không phải số lượng nhỏ. Lời nói của Tần Dương nghe như chân thành, dường như khuyên nhủ Mark đừng chơi, dù chơi cũng sẽ thua tôi, đừng lãng phí tiền. Nhưng nghe vào tai Mark thì rõ ràng là trào phúng, như cái tát đánh mạnh vào mặt hắn tay. Gương mặt Mark đanh lại, nhìn thẳng Tần Dương: - Cậu mặc kệ tôi thua hay không, tôi chỉ hỏi cậu có dám chơi không? Tần Dương nhún vai: - Tôi thì không có ý kiến, ông muốn chơi mấy ván tôi đều theo. Mark sắc mặt âm trầm lấy một tấm thẻ ra: - Đổi tiền cược! Rick nhìn gương mặt lạnh lùng của Mark, bước rak hỏi phòng. Rick đã thấy nhiều hành vi như vậy trong sòng bạc, loại người này kết quả cuối cùng đều rất thảm. Rick muốn khuyên nhủ Mark, nhưng biết mình đã thua mười triệu của Mark, e rằng bây giờ trong bụng Mark đang thầm oán mình, chưa chắc nghe lọt tại lời mình nói. Một tiếng rưỡi sau, chip trước mặt Mark đều chồng chất trước mặt Tần Dương. Tần Dương duỗi lưng giãn cơ thể, mỉm cười nói: - Mark tiên sinh, tôi cảm thấy hôm nay nữ thần may mắn đứng cạnh mình, nếu chơi tiếp nữa e rằng ... hay chúng ta dừng ở đây? - Không, tiếp tục! Mắt Mark đỏ ngầu, lại đập mạnh thẻ xuống bàn: - Đổi tiền cược! Đáy mắt Tần Dương lóe tia mỉa mai, hôm nay hắn nghiên cứu tư liệu chi tiết về Mark, phát hiện hắn ta có điểm yếu trí mạng là không chấp nhận thua! Mỗi người đều có lằn ranh tâm lý, sau khi thua, người khác nhau sẽ có cách khác nhau. Người can đảm có gan đối diện thất bại, có gan tráng sĩ chạt cổ tay dừng tổn thất trước bờ vực, chờ cơ hội lần sau. Nhưng có người không chịu nổi chênh lệch tâm lý, sẽ chọn cách cấp tiến hơn, hi vọng lật ngược ván cờ. Hôm qua Mark thua bảy triệu chưa đánh tan lằn ranh tâm lý của hắn ta, dù sao là tỷ phú của một tỷ dollar, tuy bảy triệu dollar là con số không nhỏ nhưng chưa tới mức khiến Mark đánh mất lý trí, ông chỉ cảm thấy nhục nhã, nên mới tính toán lấy lại sĩ diện qua ngày hôm nay, thắng lại số tiền đã thua, giành lại mất mũi đánh mất. Sau khi Rick thua mười triệu, tâm lý của Mark tan vỡ, dù hắn tab iết kỹ thuật chơi bài của Rick tốt hơn mình, đây là lý do hắn ta mời Rick đánh thay mình, rồi lại không kìm được tự an ủi có lẽ mình may mắn hơn Rick thì sao? Tuy thắng thua dựa vào kỹ thuật chơi bài, nhưng phần lớn xem vận may, đúng không nào? Mark đặt hi vọng vào may mắn, mong có thể đánh bại Tần Dương. Trong tình huống như vậy, chỉ cần một ván bài, chỉ cần Mark thắng Tần Dương chút tiền là tâm lý sẽ ổn định lại, sẽ không tiếp tục tan vỡ. Nhưng Tần Dương như gió to thổi lá rụng thắng sạch tiền cược của Mark, làm hắn ta hoàn toàn tan vỡ, biến thành tâm lý dân cờ bạc trăm phần trăm. Có lẽ mình sẽ thắng ván tiếp theo thì sao? Hôm qua Tần Dương đánh bạc với Mark đã mò rõ thói quen đánh bạc của hắn ta, được bài lớn thì có phản ứng gì, ăn trộm gà thì có phản ứng gì, bài nhỏ thì có phản ứng gì. Dù với người như Rick, thói quen vô tình thay đổi chân gác lên nhau ở dưới bàn cũng bị Tần Dương lặng lẽ nắm giữ. Mark tan vỡ tâm lý hoàn toàn như trong suốt, sao thắng nổi Tân Dương? Thua đi! Thua càng nhiều thì ông càng lộ nhiều sơ hở hơn! Tần Dương không bắt buộc muốn thắng Mark bao nhiêu tiền, hắn cần dùng ván bài phá cục, đương nhiên, tiền không phải thứ xấu, CÓ thể thắng nhiều chút thì hắn có lý do gì từ chối? Ván tiếp theo, Mark thua nhanh hơn, chưa đầy một tiếng đã thua trắng. - Đổi nữa! - Đổi nữa! Khi Mark lại kêu đổi chip, nhân viên phục vụ cung kính nói: - Mark tiền sinh, tài khoản trong thẻ của tiên sinh đã không đủ mười triệu, không thể đổi chip. Lời nói của nhân viên phục vụ như gáo nước lạnh đổ xuống đầu Mark, khiến lý trí hoàn toàn đánh mất bỗng chốc tỉnh lại. Hết tiền? Hết tiền!!! Mark biết rõ trong tài khoản của mình có gần sáu mươi trệu dollar, vậy mà bây giờ hết sạch! Sắc mặt của Mark bỗng trắng như giấy, trong đầu cẩn thận nhớ lại, phát hiện chính mình đã đổi chip bốn lần, bao gồm chip mà Rick đã thua, bao gồm ngày hôm qua thua, vậy là hắn ta tổng cộng thua Tần Dương năm mươi bảy triệu dollar. Năm mươi bảy triệu! Trái tim của Mark như bị bóp chặt, đau đướn như sắp nổ tung ra. Mark nhìn Tần Dương nét mặt bình tĩnh mà như thấy quỷ dữ ăn tươi nuốt sống. Hai tay Tần Dương xoay hai chip, giơ tay xem đồng hồ: - Thời gian không còn sớm, nếu Mark tiên sinh đã không còn cách nào chơi tiếp thì hôm nay chúng ta dừng ở đây. Mark cắn chặt răng, đôi mắt như muốn giết người trừng Tần Dương. Tên này lặng lẽ thắng năm mươi bảy triệu của mình! Số tiền đó không chỉ bao gồm tiền để dành của mình, còn có vốn lưu động của công xưởng, giờ mình đã thua trắng. Việc này không thể bỏ qua như vậy! Mark dù sao không phải loại người lương thiện, muốn từ trên bàn đánh bạc lấy lại số tiền đã mất là rất khó khăn. Mark tỉnh táo lại, nhận ra kỹ thuật đánh bài của mình không cùng đẳng cấp với Tần Dương, hắn ta bỗng rất hối hận. Người giành được Gold Bracelet cũng nói không đánh lại Tần Dương, vậy mà mình sính anh hùng làm gì? Dân cờ bạc vĩnh viễn đều là thua trắng tay rồi mới hối tiếc không kịp, Mark cũng giống như vậy, hắn ta sản sinh ra ý đồ khác như những Con bạc hay làm. Bí quá hoá liều! Nơi này là nước Mỹ, đây là Las Vegas! Một tên nhóc Trung Quốc nhà ngươi muốn dễ dàng mang tiền thắng về nhà? Suy nghĩ thật đẹp. Mark trầm mặc vài giây, hít sâu, nói: - Tần tiên sinh, kỹ thuật đánh bài của cậu đúng là rất giỏi, tôi xin nhận thua. Nhưng thua nhiều tiền như vậy, dù thế nào cũng nên cho tôi Cơ hội gỡ vốn, Tần tiên sinh thấy có đúng không? Chương 1541: Nhà giàu nhất cũng không kiếm tiền nhanh như anh! (W) 1,547 Chữ D17:47 24/07/2020 Khi Tần Dương rời khỏi câu lạc bộ Gold Bracelet thì đã là chín giờ tối. Tần Dương ngồi lên hàng ghế trước xe của Delphi, mỉm cười nói: - Khiến ông phải chờ lâu rồi! Tầm mắt của Delphi đảo qua Tần Dương, mỉm cười nói: - Tần tiên sinh không cần khách khí, đây cũng là việc tôi phải làm... Thấy được nụ cười này của Tần tiên sinh chắc hẳn thu hoạch được nhiều đây: Tần Dương bật cười ha ha nói: - Gặp được một gã không chấp nhận thất bại, kéo dài đến tận giờ này mới kết thúc, quả thật thu hoạch được một chút! Delphi khen ngợi: - Tần tiên sinh không chỉ có y thuật lợi hại, mà đến cả đổ thuật cũng lợi hại như vậy, thật sự khiến người khác phải khâm phục! Tần Dương do dự một chút rồi nói: - Tiên sinh Delphi, ngày mai có thể phiền ông đi tới một chỗ với tôi không, ừ, có thể sẽ có chút nguy hiểm... Delphi liếc sang nhìn Tần Dương: - Chỗ nào? Tần Dương báo một địa điểm, sau đó cười nói: - Tôi muốn tới đó tham gia một cuộc đánh bạc. Delphi khẽ cười nói: - Nếu biết sẽ gặp nguy hiểm thì tại sao còn phải đi, không phải Trung Quốc có câu tấm thân nghìn vàng không ngồi miếu sập đó sao? Tần Dương cười nói: - Tôi có một số cách kiếm được nghiệm chứng, cũng không phải chỉ vì thắng được tiền đâu. Delphi khẽ nói: - Phu nhân đã từng nói để tôi bảo vệ an toàn khi cậu ở Mỹ, đương nhiên là Tần tiên sinh đi đâu thì tôi tới đó, chỉ cần tôi còn sống sẽ toàn lực ứng phó bảo vệ Tần tiên sinh! Tần Dương khách khí nói lời cảm ơn: - Rất cảm ơn ông tiên sinh Delphi, nhưng cho dù có nguy hiểm thì mức độ nguy hiểm cũng không lớn, dù sao địa điểm tôi đi tới là trong thành phố, cũng không phải địa phương vắng vẻ gì... Tôi cũng đã đánh giá mức độ phong hiểm rồi. Delphi mỉm cười gật đầu: - Tần tiên sinh cần tôi làm gì cứ trực tiếp phân phó là được, ngoài ra Tần tiên sinh gọi tên của tôi là được rồi, không cần khách sáo như vậy, tôi chỉ là một người hầu thôi! Tần Dương cười nói: - Cho dù là người hầu thì ông cũng là người hầu của phu nhân Claire, vốn dĩ không phải người hầu của tôi, đối với tôi mà nói thì ông chính là một bậc trưởng giả có thực lực cường đại phẩm đức tốt. Delphi bất đắc dĩ nói: - Tần tiên sinh quá khách khí rồi. Dọc đường trở lại biệt thự, Nessa đang ngồi trên ghế sô pha chơi Ipad, hiển nhiên đang đợi hắn. Trước đó Nessa đã gọi điện thoại cho hắn, biết được hắn còn đang đối chiến với Mark liền cúp nhanh điện thoại, chỉ nói cho hắn biết cô ở nhà chờ hắn về cùng ăn cơm mà thôi. Nhìn thấy Tần Dương bước vào cửa, Nessa đặt chiếc Ipad trong tay xuống, nụ cười mỉm xuất hiện trên gương mặt. - Còn chưa ăn cơm đâu nhỉ? Tần Dương nhìn Nessa, ánh mắt lập tức trở nên phức tạp, bởi vì giờ phút này Nessa không giống như phù thủy trắng gào thét nơi tiền tuyến kia, mà càng giống một cô gái trẻ chờ đợi người chồng trở về hơn. - Chưa kịp ăn đâu, chỉ mới ăn hai miếng bánh cho đỡ đói, vì để thắng được tiền nên cũng không dễ dàng gì mà. Nessa hơi nhếch khóe môi lên: - Nghe giọng điệu này của anh thì dường như giành được không ít nhỉ? Tần Dương thẳng thắn chân thành đáp lời: - Hôm nay thắng được Mark năm mươi triệu. Nụ cười mỉm trên gương mặt Nessa lập tức cứng ngắc, hai mắt trợn to: - Năm mươi triệu đô la? - Đúng, gã này chính là con bạc từ đầu đến cuối, trước đó tìm chủ của Gold Bracelet cược với tôi, sau khi thua rồi thì không chịu phục, đích thân lên đấu, cuối cùng thua hoàn toàn thì hóa điên, nếu không phải trong thẻ của gã không có tiền, chắc hẳn bây giờ vẫn còn đang cá độ đấy... Nessa bàng hoàng nhìn Tần Dương, bất chợt cảm thán: - Anh thật sự là một thiên tài, piano, y thuật, tu hành... hiện giờ đến cả đổ thuật cũng lợi hại như vậy. Tần Dương đứng trước mặt Nessa, cười giải thích: - Muốn thắng một con bạc với tâm lý vặn vẹo cũng không khó, nhất là một con bạc đã hiểu rõ được tính cách của gã.. Nessa hiểu ra được ý trong lời Tần Dương nói, đơn giản chính là sự quan sát và dự đoán mà Tần Dương đã từng nói tới, mặc dù độ xác thực không đạt tới một trăm phần trăm, nhưng nếu như có thể nắm bắt được, muốn thắng quả thật cũng không quá phức tạp, cho dù may mắn có suy yếu thì thua cũng không thua quá nhiều, nhưng một khi may mắn không tồi thì chính là thắng lớn. - Anh thật sự vẫn nên tới Las Vegas tranh đầu tư vốn đi, một ngày thắng được năm mươi triệu, giàu nhất thế giới cũng không kiếm tiền nhanh được như anh... Tần Dương bật cười ha ha nói: - Đánh bạc vốn dĩ chính là cánh cửa địa ngục bên cạnh thiên đường, con đường tốt nhất để một đêm trở nên giàu đột ngột hoặc là một đêm nghèo rớt, nhưng cũng không phải ngày nào cũng đều gặp được kẻ như Mark đâu. Nessa đứng dậy: - Đi thôi, ăn cơm trước đã, e là anh đã đói lắm rồi đây. - Được, đã khiến cô chờ lâu rồi! Nessa thản nhiên cười: - Nếu như ngày nào anh cũng thắng được nhiều như vậy, tôi ngày ngày chờ anh cũng không sao. Tần Dương không kiềm chế được mà cười rộ lên. Hai người đi tới phòng ăn, người hầu bắt đầu mang thức ăn lên. Tần Dương nhìn Nessa, nói: - Cô cũng chưa ăn nhỉ, không phải đã bảo Cô đừng chờ tôi rồi sao? Nessa khẽ cười nói: - Tôi và mẹ đã ăn một chút rồi, chẳng qua hiện giờ cũng đói rồi, đúng lúc ăn thêm một bữa nữa. Hai người không uống rượu nữa, bữa cơm nhanh chóng kết thúc. Khi Tần Dương và Nessa lên tầng hai thì Nessa bỗng nhiên dừng bước: - Anh tới phòng tôi, hay là tôi tới phòng anh? Nessa hỏi vô cùng tự nhiên, không hề có chút ngại ngùng nào. Tần Dương mỉm cười nói: - Cô quyết định. Nessa vươn tay kéo tay của Tần Dương lại, mỉm cười nói: - Vậy anh tới phòng tôi đi, phòng tắm trong phòng tôi rộng rãi hơn, giường ngủ cũng thoải mái hơn. - Được! Tần Dương cũng không xấu hổ, nếu hai người đã xảy ra quan hệ thân mật, hơn nữa Nessa còn là lần đầu tiên, cũng không muốn Tần Dương phải chijWfPwQHRVợu trách nhiệm, Tần Dương vẫn có chút áy náy, cho nên những ngày còn ở lại Las Vegas đều gắng hết sức khiến cô vui vẻ hơn một chút, dù sao lần sau gặp mặt không biết tới bao giờ. Căn phòng của Nessa đều mang màu sắc và đồ dùng trang trí sắc thái phái nữ. Nessa cười khẽ nói: - Anh muốn tắm bồn không? Tần Dương cười nói: - Được thôi, hôm nay đã phải tập trung tinh lực chơi bài, thật sự có chút mệt mỏi rồi. - Tôi mở nước giúp anh đi. Tần Dương cười nói: - Tôi tự làm là được. - Không sao mà, tôi quen hơn một chút. Nessa mở nước giúp Tần Dương, Tần Dương đứng bên cạnh nói lời trêu chọc: - Nếu như những kẻ bên ngoài kia biết được phù thủy trắng danh tiếng lẫy lừng dịu dàng như thế này, nhất định chắc chắn sẽ chấn động... Nessa quay đầu lại, khẽ cười nói: - Đừng nói là phù thủy trắng, cho dù là phu nhân Tổng thống cũng phải tắm bồn, cũng sẽ đích thân mở nước mà cũng không phải chuyện gì đều muốn để người khác hỗ trợ làm giúp mình, có một số việc bản thân làm sẽ cảm thấy càng thích thú, thoải mái hơn. Mở nước xong xuôi, Tần Dương nằm vào trong bồn tắm khổng lồ, xoa mặt, làn ẩm kích thích từng lỗ chân lông trên cơ thể, vô cùng sảng khoái. Tiếng bước chân vang lên, Nessa với một tấm khăn lông lớn cuốn quanh người đi tới, tiện tay lấy xuống tấm khăn lông treo bên cạnh. - Không ngại tôi và anh cùng ngâm chứ? Tần Dương khẽ mỉm cười: - Cầu còn không được! Nessa thản nhiên cười, nhảy vào bồn tắm lớn, nằm xuống bên cạnh Tần Dương. Hai người nằm trong bồn tắm khổng lồ cũng không cảm thấy chật chội một chút nào, chẳng qua nước trong bồn lúc này liền tràn ra ngoài, rơi lộp bộp xuống mặt đất...